Wolves bên bờ lịch sử tệ nhất Ngoại hạng Anh sau 16 vòng
BongDa.com.vnWolves chỉ có 2 điểm sau 16 trận, đối mặt nguy cơ trở thành đội bóng tệ nhất lịch sử Ngoại hạng Anh. Hãy cùng phân tích cuộc khủng hoảng tại Molineux.
Tại giải đấu khắc nghiệt nhất hành tinh như Ngoại hạng Anh, ranh giới giữa một cuộc chiến trụ hạng thông thường và một thảm họa lịch sử đôi khi chỉ cách nhau bởi những con số thống kê tàn khốc.
Với Wolverhampton Wanderers, câu hỏi giờ đây không còn là liệu họ có xuống hạng hay không, mà là liệu đội bóng này có đi vào lịch sử với tư cách là tập thể tệ hại nhất từng xuất hiện tại Ngoại hạng Anh. Sau 16 vòng đấu, "Bầy sói" vẫn chưa biết đến mùi chiến thắng, sở hữu vỏn vẹn 2 điểm và đang tiến phăng phăng trên con đường xô đổ kỷ lục buồn của Derby County mùa 2007/08.
Cơn ác mộng chưa từng có trong lịch sử
Wolves không chỉ đơn thuần là một đội bóng yếu đang chuẩn bị xuống hạng; họ đang trở thành một ví dụ điển hình cho sự sụp đổ của một hệ thống quản trị. Với chỉ 2 điểm sau 16 trận, Wolves đang đứng trước nguy cơ tước đi danh hiệu "đội bóng tệ nhất lịch sử" từ tay Derby County – CLB vốn chỉ giành được 11 điểm trong cả mùa giải 2007/08.
Đáng chú ý, ở cùng giai đoạn này, Derby năm đó thậm chí còn có được 6 điểm, gấp ba lần so với những gì đoàn quân của Rob Edwards đang có hiện tại.
Thống kê hiện tại cho thấy Wolves chỉ đạt hiệu suất 0,13 điểm/trận. Nếu tiếp tục duy trì đà này, họ được dự báo sẽ kết thúc mùa giải với ít hơn 5 điểm, một con số không tưởng và đầy nhục nhã. Họ đã trở thành đội bóng đầu tiên trong lịch sử Ngoại hạng Anh khởi đầu hai chiến dịch liên tiếp với 10 trận trở lên không thắng. Nếu thất bại trước Brentford vào cuối tuần này, Wolves sẽ chính thức cân bằng kỷ lục 17 trận liên tiếp không thắng ở đầu mùa của Sheffield United thiết lập vào mùa giải 2020/21.
Từ ánh hào quang đến sự lụi tàn
Nhìn vào tình cảnh hiện tại, ít ai ngờ rằng chỉ vài năm trước, Molineux từng là một pháo đài khiến các đại gia phải khiếp sợ. Sau khi thăng hạng với chức vô địch Championship mùa 2017/18, Wolves đã trải qua những năm tháng rực rỡ dưới thời Nuno Espirito Santo. Họ từng lọt vào bán kết FA Cup năm 2019, tứ kết Europa League năm 2020 và có chuỗi 8 mùa giải liên tiếp góp mặt tại Ngoại hạng Anh – thành tích tốt nhất kể từ giai đoạn 1967-1976.
Thời điểm đó, Wolves sở hữu một bản sắc bóng đá rõ rệt dựa trên sự tổ chức kỷ luật nhưng không thiếu phần ngẫu hứng. Adama Traore là "con quái vật" bên hành lang cánh phải với tốc độ kinh hoàng; Diogo Jota đầy đột biến bên cánh trái; trong khi bộ ba Ruben Neves, Leander Dendoncker và Joao Moutinho điều tiết lối chơi một cách bậc thầy. Đặc biệt, Raul Jimenez là linh hồn của hàng công khi ghi dấu giày vào 61 bàn thắng chỉ trong hai mùa giải đầu tiên. Những ngày tháng ấy, Molineux là rạp hát của những bàn thắng và sự tinh tế mang hơi thở Bồ Đào Nha.
Tuy nhiên, sự rực rỡ đó đã dần bị dập tắt bởi một quy trình "tháo dỡ" đội hình một cách âm thầm nhưng tàn nhẫn trong suốt 5 năm qua. Những trụ cột làm nên bản sắc của CLB như Jimenez, Neves, Traore, Pedro Neto, Matheus Nunes, Max Kilman, Conor Coady và Moutinho lần lượt rời đi để tìm kiếm bến đỗ mới. Mỗi sự ra đi là một vết cắt sâu vào sức mạnh của đội bóng, khiến họ dần trượt dài từ vị trí thứ 7 xuống thứ 13, 10, rồi 14 và 16 ở các mùa giải vừa qua.
Những quân bài lỗi và sự bế tắc toàn tập
Đỉnh điểm của sai lầm trong chính sách chuyển nhượng diễn ra vào mùa hè vừa qua khi CLB bán đi Rayan Ait-Nouri và Matheus Cunha. Đây được xem là "nhát dao" cuối cùng đâm vào tham vọng của Wolves, bởi bộ đôi này trực tiếp đóng góp vào 32 trong tổng số 54 bàn thắng của đội mùa trước. Để khỏa lấp khoảng trống mênh mông đó, ban lãnh đạo đã mang về những cầu thủ chưa từng có kinh nghiệm tại Ngoại hạng Anh như Fer Lopez, Tolu Arokodare và Jhon Arias.
Kết quả là một sự thất bại toàn diện. Jhon Arias vẫn chưa có nổi một bàn thắng hay kiến tạo sau 15 lần ra sân. Tolu Arokodare, người từng ghi 21 bàn tại Bỉ mùa trước, giờ đây thi đấu như một bóng ma trên sân. Trong khi đó, Fer Lopez – bản hợp đồng trị giá 19 triệu bảng – đang đứng trước nguy cơ bị đem cho mượn tại Celta Vigo chỉ sau vài tháng cập bến. Thậm chí, chân sút Jorgen Strand Larsen, người từng được Newcastle săn đón với giá 50 triệu bảng, cũng chỉ ghi được duy nhất 1 bàn sau 14 trận.
Hàng công của Wolves hiện tại là một thảm họa khi chỉ ghi được 9 bàn thắng sau 16 vòng đấu. Họ là đội bóng đầu tiên kể từ mùa 1977/78 (Leicester) bước vào tháng 12 mà không có bất kỳ cầu thủ nào ghi được quá 1 bàn thắng. Sự bạc nhược của hệ thống phòng ngự kết hợp với sự cùn mòn của hàng công đã tạo nên một tập thể "mong manh như rây bột" – theo cách mô tả của giới chuyên môn.
Ánh sáng cuối đường hầm hay chỉ là ảo vọng?
Dẫu vậy, trong màn đêm đen tối, tân HLV Rob Edwards vẫn cố gắng tìm kiếm những tia hy vọng le lói. Trận thua 1-2 trước Arsenal vào thứ Bảy tuần trước là một ví dụ. Wolves đã chiến đấu kiên cường và suýt chút nữa đã trở thành đội khách thứ hai lấy được điểm từ sân Emirates mùa này (sau Man City). Dù thất bại đau đớn bởi hai bàn phản lưới nhà – một trong số đó diễn ra ở những giây cuối cùng – nhưng cách các cầu thủ tuân thủ cấu trúc đội hình và sự nỗ lực đến cùng đã cho thấy họ chưa hề bỏ cuộc.
HLV Rob Edwards chia sẻ sau trận thua Man Utd: "Tôi sẽ rất tức giận nếu mình là một cổ động viên của Wolves". Ông hiểu rõ nỗi đau của những người hâm mộ đã biểu tình bên ngoài sân vận động để phản đối các ông chủ.
Tuy nhiên, nhiệm vụ của ông bây giờ là ngăn chặn sự sụp đổ về mặt tinh thần. Như Robert Earnshaw – người từng trải qua nỗi đau cùng Derby County năm 2007 – đã cảnh báo: "Bạn có thể tự khiến mình xuống hạng chỉ dựa trên cách suy nghĩ. Mọi người bắt đầu bỏ cuộc khi mùa giải còn tới 20 trận".
Wolves hiện tại đang đứng giữa hai lựa chọn: Hoặc là chiến đấu điên cuồng để tránh sự sỉ nhục lịch sử, hoặc là buông xuôi để trở thành một "câu chuyện cảnh báo" đắt giá nhất kỷ nguyên Ngoại hạng Anh.
Với 2 điểm lận lưng và một hàng công tê liệt, hành trình tìm kiếm chiến thắng đầu tiên của "Bầy sói" dường như vẫn còn xa tít tắp. Liệu Molineux sẽ chứng kiến một cuộc đào thoát thần kỳ hay sẽ là nơi chôn vùi danh tiếng của một câu lạc bộ giàu truyền thống? Câu trả lời có lẽ sẽ nằm ở tinh thần mà họ đã thể hiện trước Arsenal, nhưng thời gian thì không chờ đợi bất kỳ ai.
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về lịch sử các CLB Ngoại hạng Anh, đừng bỏ lỡ bài viết Nguồn gốc các CLB Ngoại hạng Anh: Từ nhà thờ, xưởng vũ khí đến chú chó St. Bernard.




