World Cup 2026: Chiến lược kinh tế tàn nhẫn của FIFA và giá vé "siêu đắt"
BongDa.com.vnVới tuyên bố "104 trận Super Bowl", Gianni Infantino đang biến World Cup 2026 thành sự kiện xa xỉ. Giá vé tăng phi mã so với năm 1994 phơi bày tham vọng tận thu của FIFA, tước đi cơ hội tiếp cận của người hâm mộ bình dân.
Khi chủ tịch FIFA, Gianni Infantino tuyên bố World Cup 2026 sẽ giống như "104 trận Super Bowl", nhiều người nghĩ đó chỉ là một lời quảng cáo khoa trương. Tuy nhiên, bảng giá vé vừa được công bố đã chứng minh rằng đó là một chiến lược kinh tế có chủ đích và đầy tàn nhẫn.
Gianni Infantino không chỉ so sánh về quy mô, ông đang thực sự muốn biến ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh thành sự kiện thể thao đắt đỏ nhất thế giới, nơi niềm đam mê của người hâm mộ bị đem ra định giá theo những quy luật khắc nghiệt nhất của chủ nghĩa tư bản kiểu Mỹ.
Sự chênh lệch về giá vé giữa hai lần nước Mỹ đăng cai World Cup (1994 và 2026) là minh chứng rõ ràng nhất cho lòng tham không đáy này. Năm 1994, một tấm vé trung bình có giá 58 USD (tương đương 127 USD theo thời giá hiện tại).
Nhưng đến năm 2026, vé hạng thấp nhất cho vòng bảng đã khởi điểm từ 180 USD. Đáng sợ hơn, vé xem trận chung kết hiện tại có giá trị thực cao gấp 10 lần so với ba thập kỷ trước. Những lập luận cho rằng giá vé cao do nhu cầu lớn tại một quốc gia giàu có như Mỹ chỉ là ngụy biện, bởi thực tế vị thế kinh tế của Mỹ so với phần còn lại của thế giới năm 1994 còn vượt trội hơn hiện nay.
Công nghệ, thay vì giúp người hâm mộ tiếp cận vé dễ dàng hơn, đã bị biến thành công cụ tối ưu hóa lợi nhuận. Sự ra đời của cơ chế "định giá linh hoạt" đã hợp pháp hóa việc đầu cơ, biến các nền tảng bán vé chính thức thành những "chợ đen" công khai.
FIFA hoàn toàn có đủ quyền lực và công cụ để ngăn chặn phe vé bằng cách áp dụng vé định danh (gắn liền với giấy tờ tùy thân), nhưng từ chối làm vậy. Lý do rất đơn giản: FIFA muốn tham gia vào thị trường bán lại để thu hoa hồng từ cả người bán lẫn người mua.
Cơ quan quản lý bóng đá thế giới giờ đây hành xử không khác gì một gã "phe vé" khổng lồ. Gianni Infantino dường như đã thấm nhuần sâu sắc văn hóa kinh doanh của Mỹ, nơi các sân vận động mang tên những trang web bán lại vé như StubHub và triết lý "mua thấp bán cao" được tôn vinh.
Khẩu hiệu "104 trận Super Bowl" thực chất là sự thừa nhận rằng World Cup đang bị "quý tộc hóa". Nó không còn là lễ hội của đại chúng mà được tái định vị thành một sản phẩm xa xỉ dành cho giới thượng lưu và những người sẵn sàng chi trả mức giá cắt cổ.
FIFA, với nguồn thu khổng lồ từ bản quyền truyền hình và các nhà tài trợ dầu mỏ như Saudi Aramco, hoàn toàn không cần phải tận thu từ khán giả đến mức này. Nhưng họ vẫn làm, đơn giản vì họ có thể. Chiến lược của Infantino đang biến các sân vận động thành những câu lạc bộ kín cổng cao tường.
Đối với những người hâm mộ trung thành nhưng không dư dả tài chính, thông điệp từ "trật tự World Cup mới" này rõ ràng và chua chát: Cách duy nhất để không thua trong cuộc chơi về giá cả này là đừng tham gia.